Chuyện tình cảm luôn là một trò chơi đầy kỳ cựu. Ngay từ khi cô ấy bước vào phòng, tôi đã biết rằng đây sẽ là một trò chơi không đơn giản. Cô ấy đứng trước tôi, mắt nhìn tôi, như thể muốn nói些什么, nhưng không nói ra lời. Tôi cười, thử đưa tay去握她的手, nhưng cô ấy rút lại nhanh chóng.
“Tôi không thể.” Cô ấy nói, giọng điệu rất thẳng thắn.
“Tại sao không?” Tôi hỏi, cố gắng hiểu ra lý do.
“Bởi vì chúng ta không biết nhau.” Cô ấy nói, giọng điệu vẫn cứng rắn.
“Chúng ta có thể bắt đầu.” Tôi đề nghị.
“Bắt đầu như thế nào?” Cô ấy hỏi, giọng điệu có chút ngạc nhiên.
“Bắt đầu bằng cách hiểu nhau, quan tâm đến nhau.” Tôi nói.
“Tôi không nghĩ chúng ta nên làm vậy.” Cô ấy phản đối.
“Tại sao không?” Tôi hỏi lại, cố gắng hiểu ra lý do.
“Bởi vì chúng ta chỉ là người quen.” Cô ấy giải thích.
“Thế có gì sao không để chúng ta thử thay?” Tôi đề nghị.
“Chúng ta sẽ bị tổn thương.” Cô ấy cảnh báo.
“Tôi không nghĩ vậy.” Tôi nói, cố gắng thuyết phục cô ấy.
“Tôi không thể.” Cô ấy lại nhắc lại lời đó.
“Tại sao?” Tôi hỏi, cảm thấy khó chịu.
“Bởi vì tôi đã có người yêu.” Cô ấy nói, giọng điệu rất thẳng thắn.
“Ai vậy?” Tôi hỏi, cảm thấy bất ngờ.
“Không quan trọng.” Cô ấy nói, rồi quay đi.
Tôi đứng đó, không biết nên làm gì. Chuyện tình cảm luôn là một trò chơi đầy kỳ cựu, và lần này, tôi đã thua rồi. Tôi biết rằng tôi nên để cô ấy đi, để cô ấy có thể sống với người ấy. Nhưng tôi vẫn cảm thấy buồn, rất buồn.
Chuyện tình cảm luôn là một trò chơi đầy kỳ cựu, và tôi đã thua rồi. Tuy nhiên, tôi vẫn muốn tiếp tục chơi, vì tôi biết rằng có thể giành chiến thắng cuối cùng. Vì vậy, tôi quyết định đặt cô ấy ra lòng, để cô ấy có thể sống với người ấy. Tuy nhiên, tôi vẫn sẽ nỗ lực tìm kiếm một cách khác để hiểu cô ấy, để có thể hiểu ra lý do tại sao cô ấy lại chọn người ấy. Vì vậy, tôi sẽ tiếp tục chơi trò chơi này, cho đến khi tôi giành chiến thắng cuối cùng.
Trong suốt ngày hôm đó, tôi đều nghĩ về cô ấy. Tôi nghĩ về cô ấy mà không thể chấp nhận được. Tôi biết rằng tôi nên để cô ấy đi, nhưng tôi vẫn cảm thấy buồn, rất buồn. Tôi tự hỏi: “Tại sao tôi lại thua? Tại sao tôi không thể có cô ấy?”. Tôi biết rằng có lẽ đó là mệnh lệnh, nhưng tôi vẫn muốn chiến đấu cho đến khi mệnh lệnh đó bị phá hủy.
Tối hôm đó, tôi đi ra ngoài, đi bộ trên đường hơi lạnh. Tôi nghĩ về cô ấy, và cảm thấy buồn hơn bao giờ hết. Tôi biết rằng tôi cần phải dứt khoát với cô ấy, nhưng tôi vẫn không thể đứng dậy và bỏ cô ấy đi. Tôi biết rằng đó là một trò chơi khó khăn, nhưng tôi vẫn muốn tiếp tục chơi, vì tôi biết rằng có thể giành chiến thắng cuối cùng.
Tôi đi bộ trên đường hơi lạnh, và cảm thấy tâm trạng khó chịu